Abby's Playlist


MusicPlaylistView Profile
Create a playlist at MixPod.com

Thứ Năm, 30 tháng 6, 2011

Nếu như

Sáng tác: Đức Trí
Trình bày: Phương Thanh
Nếu như phải cách xa chắc anh đâu biết là
Chờ anh em buồn theo ánh trăng tà
Và nếu như phải mất nhau chắc anh đâu có buồn
Làm sao quên được bao tháng ngày qua
Ngồi nơi đây em mơ, mơ về một ngày
Ngày xa xăm bên anh gần anh mãi
Rồi đông qua thu sang lá khô rơi vàng
Đếm lá buồn rơi theo thời gian
Nếu nhớ đến nhau xin về đây với nhau
Hát câu hẹn ước cho ngày sau
Nếu chẳng nhớ nhau xin đừng gây đớn đau
Cho dù mơ ước chẳng còn đâu
Những tháng ngày đã qua có cây thông trước nhà
Chờ anh thông dường như cũng đã già
Bên kia trời nắng xanh, bên đây mây xám lạnh
Ngồi buồn nhớ anh em ngẩn ngơ
Ngồi buồn nhớ anh em ngủ mơ
Ngồi buồn nhớ anh em ngẩn ngơ
Ngồi buồn nhớ anh em làm thơ
Ngồi buồn nhớ anh em ngủ mơ.

Nếu Như...
Nếu ai trên thế giới này nghèo về tình cảm thì tôi là một trong số những người không giàu có gì. Những gì tôi có đủ để tồn tại và làm việc theo một chương trình lập sẵn: cải thiện cuộc sống. Từ ngày biết gắn kết với chữ yêu cũng là ngày tôi tuyên bố từ bỏ gia tài tình cảm của mình. Và bây giờ chỉ có một chữ có thể diễn tả được tâm trạng của tôi hiện thời, ấy chỉ có thể là một từ: Nếu như …
Tôi thường chìm mình trong một dòng nhạc buồn lắng đọng. Nơi mà lời hát như khúc ru mộng mị còn những nốt nhạc như chiếc gối tựa êm ái. “Nếu như” là một trong những ca khúc buồn ảm đạm của nhạc sĩ Đức Trí. Và bài hát vô tình khơi dậy trong tôi nỗi niềm sâu kín mà mỗi khi nghe nó ở bất cứ đâu đó, tim tôi lại nhói đau và nước mắt như tự nhiên lăn rơi.
Cuộc sống của tôi gắn liền với những bước đi tìm tình yêu chìm nổi. Một trong những gì còn lại nơi trái tim mình tôi còn giữ, có lẽ chỉ là những nhịp đập vô hồn. Không có ai, không có tình cảm nào còn có thể chen chân vào tâm hồn tôi mà khơi dậy dòng cảm xúc xưa cũ. Tôi đã yêu và tôi đã chờ đợi. Tôi đã được chấp nhận và rồi mọi thứ chỉ như một giấc chiêm bao. Nếu bạn rơi vào một giấc mơ có màu bàng bạc của những đêm trăng chờ đợi hay màu tím diệu vợi lúc hoàng hôn buông xuống chân trời, hãy bắt đầu chuẩn bị cho mình một con đường trở về nhà êm ái hơn là cứ thả bước đi không biết trước ngày mai. Và vì “chữ yêu gắn với chữ liều” nên thế gian này ít người khôn ngoan mà dừng bước. Tôi đã lỡ nhiều lần con thuyền xuôi ngược tình ái, nên tự thấy mình còn mãi lênh đênh. Nhưng trong thâm tâm, không hẳn tôi đã quên tình yêu, vì “làm sao quên được bao tháng ngày qua”...

Nếu như phải cách xa chắc anh đâu biết là
Chờ anh em buồn theo ánh trăng tà
Và nếu như phải mất nhau chắc anh đâu có buồn
Làm sao quên được bao tháng ngày qua
Ngồi nơi đây em mơ, mơ về một ngày
Ngày xa xăm bên anh gần anh mãi
Rồi đông qua thu sang lá khô rơi vàng
Đếm lá buồn rơi theo thời gian
Người ta cứ nói "yêu là chết trong lòng một ít" – còn với tôi tình yêu chết mang theo hết cả niềm vui, sự sống. Như một thứ cành khô trụi lá giữa thu rồi lại căm căm gió lạnh khi đông về, người ta chỉ có thể tìm lại kỉ niệm vui buồn ít ỏi còn lại trong điệu vũ xoay vần của những chiếc lá vàng đã lìa cành.
Trong một đời người có bao nhiêu thứ tình cảm nhưng tình yêu là tình cảm có tác động mạnh nhất đến mỗi người. Khi biết trong mình có cảm xúc yêu người ta như sống trong tràn ngập hạnh phúc. Nhưng khi hiểu trong lòng mình tê tái thì không phải ai cũng dũng cảm phá tan lớp băng phủ trái tim. Ước mơ bao giờ cũng đẹp và “Nếu như” là một giấc mơ buồn và đẹp như thế.

Những tháng ngày đã qua có cây thông trước nhà
Chờ anh thông dường như cũng đã già
Bên kia trời nắng xanh, bên đây mây xám lạnh
Ngồi buồn nhớ anh em ngẩn ngơ
Ngồi buồn nhớ anh em ngủ mơ
Người ta thường ước mơ những điều không có hoặc giả thử như mơ ước có thể làm nguôi ngoai đi mối bận tâm lo lắng. Mỗi khi vấp váp, mỗi khi đau buồn và mỗi khi có mong muốn trở lại, người ta hay nhắc đến “giá mà” và “nếu như”. Trong nhạc phẩm “Nếu như” của nhạc sĩ Đức Trí, người tình say đắm trong chờ đợi một hình bóng xa vời tự huyễn hoặc mình thứ tình cảm đẹp đẽ quay trở lại. Nhưng dù sao trong cái ước mơ giản dị ấy toát lên cái sự thủy chung hết mực và lòng tin yêu đã mù quáng. Nếu như yêu mà lại không có chút mê dại mù quáng ấy thì chắc gì thứ tình giữ trong trắng, thuần khiết được lâu bền trong thế giới thực tại.
Khi “Nếu như” cất lên với giọng ca của Phương Thanh, tôi đã ngỡ như hát lên tâm tình của mình. Một người luôn chờ đợi trong tuyệt vọng tình yêu một ngày nào đó sẽ quay trở lại. Nhưng ước mơ mãi chỉ là ước mơ và dù đã vờ như hò hững với lòng mình, thì tình cảm sâu kín ấy đôi khi vẫn trỗi dậy như trải nghiệm cay đắng mà nồng nàn hương vị yêu thương.
Điều thi vị duy nhất trong ca khúc này không hẳn là tình cảm rất đỗi dịu dàng của người con gái mãi chờ đợi người yêu trở về trong mơ mà là sự nhận biết rõ ràng tình cảm ấy chỉ là ước mơ xa vời, người ta chỉ có thể nhận được trong mơ, những lúc ngẩn ngơ hay chỉ còn lại trong thơ.
Mèo Còi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét